Trang chủ Tin tức

“Mùi cỏ cháy” – Bài học lịch sử giữa không gian ngập tràn yêu nước

22/04/2025
Tháng Tư về, mang theo nắng đầu hạ và ký ức thiêng liêng của dân tộc. Trong dòng chảy tưởng như vô hình của thời gian, có những khoảnh khắc cần được níu giữ, có những câu chuyện cần được kể lại – không chỉ bằng sách vở, mà bằng cả trái tim. Và tại lớp 4A6, câu chuyện lịch sử ấy được kể lại theo một cách rất đặc biệt.

Không gian ấy không chỉ là lớp học – mà là một cánh cổng thời gian, đưa các em trở về với ký ức dân tộc bằng tất cả sự tôn kính. Trong tiết học đặc biệt chào mừng 50 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, cô trò lớp 4A6 đã cùng nhau xem bộ phim tài liệu “Mùi cỏ cháy” – một thước phim như chạm vào từng tế bào cảm xúc.

Ánh sáng trong lớp tắt dần, chỉ còn lại ánh sáng từ màn chiếu và ánh mắt trong veo của những đứa trẻ đang dõi theo từng cảnh quay. Thành cổ Quảng Trị năm 1972 hiện ra – nơi “tuổi hai mươi hoá thành bất tử”, nơi máu và nước mắt hòa trong từng tấc đất. Có những ánh nhìn lặng đi, có đôi vai khẽ run. Thậm chí, có em rưng rưng hỏi nhỏ:

– “Cô ơi, mùi cỏ cháy thật sự có mùi gì vậy?”

Làm sao có thể diễn tả? Đó không chỉ là mùi khói, mùi lửa, mà là mùi của cả một thời đại – nơi những con người dám sống, dám chết vì hai chữ “Tổ quốc”.

Bộ phim kết thúc trong tràng vỗ tay không ai bảo ai. Và rồi khi hình ảnh chiếc xe tăng húc đổ cánh cổng Dinh Độc Lập hiện lên, cờ giải phóng tung bay trên nóc nhà, cả lớp như vỡ òa. “Chiến thắng rồi!”, các em reo lên. Ánh mắt rạng ngời, tiếng cười vang lên như thể các em vừa chính mình được sống trong khoảnh khắc lịch sử ấy.

“Con thấy tự hào vì được sống trong hòa bình. Ngày xưa, các chú bộ đội đâu được như tụi con bây giờ…”, Minh Châu – một cô bé hiền lành, khẽ nói.

“Nếu là con ngày xưa, chắc con cũng xin ra trận, nhưng chắc... con xin làm y tá thôi, vì con không biết bắn súng ạ!” – cả lớp cười, nhưng đó là nụ cười trân trọng, bởi tình yêu nước không phân biệt tuổi tác, không cần phải hô hào, mà chỉ cần chân thành.

Ở góc bảng, dòng khẩu hiệu “Việt Nam hôm nay – Tự hào tiến bước” vẫn lặng lẽ nằm đó như một lời nhắc. Lịch sử là hành trình tiếp nối, và thế hệ hôm nay chính là người viết tiếp bản anh hùng ca ấy – bằng tri thức, bằng tình yêu đất nước, bằng trái tim trong sáng của tuổi thơ.

Dạy lịch sử không chỉ là kể lại quá khứ, mà là trao truyền giá trị sống. Và trong khoảnh khắc ấy, cô trò lớp 4A6 đã cùng nhau làm sống dậy một phần lịch sử thiêng liêng – không bằng những con số, mà bằng sự rung cảm.

Lịch sử không ở đâu xa. Lịch sử có thể bắt đầu từ một tiết học, một bộ phim, một câu hỏi của học sinh. Và quan trọng hơn cả, lịch sử sống mãi… trong tình yêu nước của từng trái tim nhỏ bé hôm nay.

Cô giáo Bùi Bích Phượng- Chủ nhiệm lớp 4A6 cùng học sinh

Khối 4
Đánh giá:
Tổng số điểm của bài viết là: 5/5 trong 11 đánh giá
Chia sẻ:

Tin mới nhất

Liên kết website