Buổi lễ Trung thu của cô trò lớp 3A5 năm nay đặc biệt là ở chỗ cô và trò ưu tiên cho những hoạt động vui chơi trải nghiệm những trò chơi dân gian truyền thống. Vậy nên, mọi thứ còn lại đều rất giản tiện: tự tay làm đồ trang trí lớp từ hôm trước để tránh rác thải nhựa, tự chuẩn bánh kẹo, hoa quả để góp vui. Đơn giản, gọn nhẹ đến vậy nhưng mà rộn ràng, lắng đọng lắm thay!
Tất cả thời gian, chúng tôi dành cho hoạt động chơi những trò chơi dân gian mà ông bà, bố mẹ,... ngày xưa đã chơi từ thuở ấu thơ. Cô và trò chơi cùng hết mình trải nghiệm đến nỗi cô bỏ dép, đi chân đất để chạy cho nhanh, chạy rơi cả bờm thỏ, ngã lăn ra đất trong khi đóng vai “Chuột” thông minh, khôn khéo chạy chạy thoát khỏi móng vuốt của bạn Mèo “vô địch” trong lớp. Những tiếng reo hò, cổ vũ xen lẫn tiếng cười giòn giã khiến cho không khí lớp học thật tưng bừng. Đúng là chỉ có trải nghiệm thực sự, hết mình với trò chơi luôn mang lại xúc cảm tuyệt vời lắm, khó tả lắm...Chúng tôi chơi hết công suất với các trò chơi: tập tầm vông, lộn cầu vồng, bịt mắt bắt dê, Mèo đuổi Chuột, chơi chuyền, ném lon,.... Khi đến màn chơi chuyền thì cô làm mẫu, các con hào hứng muốn thử. Nhưng ôi chao, 100% các bạn không biết chơi 1 tay đồng thời ném bóng, nhặt que, bắt bóng. Ấy vậy nên các con lại càng hào hứng luyện tập hăng say.
Các con nói đây là ngày hội trung thu đáng nhớ, tuyệt vời nhất của con. Nhưng con đâu biết, không chỉ con, mà cô cũng có một buổi Trung thu rất thật, rất vui đấy. Niềm vui luôn đến từ những điều nhỏ bé nếu chúng ta mở rộng tâm hồn để cảm nhận. Là giáo viên Việt Nam, chúng ta cũng thật may mắn khi có cả một kho tàng văn hoá, truyền thống của cha ông dồi dào mà sâu lắng... làm tư liệu để dạy học. Trong đó, trò chơi dân gian là chất liệu tuyệt vời để khơi dạy cho trẻ con vẻ đẹp ngôn ngữ thuần Việt, tình yêu quê hương, xóm làng, tinh thần lạc quan, yêu đời,...qua các bài đồng dao; rèn luyện tư duy, khả năng vận động thô, tinh như trong Ô ăn quan, chơi chuyền,...; sự khéo léo, sức bền qua Trồng nụ trồng hoa, Mèo đuổi Chuột,... hay tinh thần đồng đội, sự phối hợp linh hoạt, nhịp nhàng qua Rồng rắn lên mây,... Nghỉ giải lao giữa các trò chơi là cô và trò cùng ngồi thở, thư giãn toàn thân. Trong lúc nhắm mắt, cô còn được chị Hằng tí hon quàng cổ, thơm lên má,...
Nghề giáo đẹp lắm thay vì đúng như ai đó đã từng nói: “ Hạnh phúc chính là con đường”. Và con đường mà nghề giáo chọn là con đường hạnh phúc trong từng bước chân, đầy hoa thơm và trái ngọt.







Cô giáo Phạm Ngọc Anh – GV lớp 3A5
